Một buổi chiều thứ 6
Một ngày tuyết rơi nhiều, một buổi chiều mà văn phòng nghỉ hết một nửa nên khá yên lặng. Mình cũng khá rảnh rỗi, không có nhiều việc để làm. Do vậy mình quyết định viết lên đây mấy mảnh suy nghĩ linh tinh, có lẽ nó cũng lộn xộn, mênh mênh mang mang như bức hình mình họa bài viết này vậy.
Bố đã bước vào giai đoạn xạ trị thứ 2 và hoàn thành 1/2 chặng đường hóa trị.
Cuối năm 2024, nghĩ lại thì năm nay mình cũng chưa có được thành tựu gì đáng kể cả. Hoặc ít nhất là thành tựu khiến mình thật sự hài lòng. Có lẽ điều mình hài lòng và yên tâm nhất là về gia đình, em bé khỏe mạnh. Nhờ có sự giúp đỡ của bà ngoại mà hai vợ chồng đỡ vất vả hơn. Nếu không có bà, chắc sẽ mệt mỏi, cực hơn rất nhiều.
Sang năm 2025 sẽ đánh dấu một bước lớn với gia đình mình khi chúng mình sẽ có nhiều cột mốc trong kế hoạch như sau:
- Chính thức có quốc tịch Canada.
- Chuyển sang một bang khác với một ngôi nhà mới toanh.
- Về Việt Nam và bắt đầu lại với mình.
- Có thể sẽ mua thêm một ngôi nhà nho nhỏ cho thuê.
3/4 mục phía trên là chắc chắn sẽ xảy ra trong khoảng giữa năm 2025 và chúng mình đã sẵn sàng cho nó. Việc chuyển sang một bang khác hay về Việt Nam là một bước thay đổi lớn, tương đương với việc 4 năm trước chúng mình dời Việt Nam sang Canada vậy. Mặc dù có nhiều lo lắng nhưng mình tin rằng mọi thứ sẽ ổn với sự góp sức của cả hai vợ chồng cùng em bé ngoan.